Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày. Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày Được 8.00/10 từ 1 phiếu bầu. Tên gốc: Nữ xứng thêm diễn hằng ngày [ Xuyên thư ] Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Nữ phụ, Giới giải trí. Editor: -JL-. Tình trạng truyện: Đã hoàn Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày - (Chương 41) - Tác giả Ngã Yếu Thành Tiên Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Nữ Phụ; Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày; Giới Thiệu. Đọc truyện hay ngôn tình sắc, ngôn tình sủng, ngôn tình tổng tài, ngôn tình cổ đại, ngôn tình xuyên nhanh, giới giải trí - showbiz. Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ. Kịch bản tổ chức ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 gồm 4 mẫu, giúp các bạn tham khảo viết kịch bản chương trình thật chu đáo để buổi lễ mít tinh kỷ niệm ngày thành Bên cạnh đó, các bạn tham khảo thêm những mẫu lời dẫn chương trình, bài phát biểu ngày Phụ nữ Việt Chương 52: . Bạch Túc Túc tin tưởng Phó Sâm nhất định sẽ không phải là người cường thủ hào đoạt. Bằng không lần trước cô trúng xuân dược, anh đã liền thừa cơ tiến vào luôn rồi. Chỉ là bàn tay đang đặt trong áo cô ngày càng tùy ý làm bậy, cô chỉ có thể gấp gáp Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày , chương 11 của tác giả Ngã Yếu Thành Tiên cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Truyện Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày hay nhất của tác giả Ngã Yếu Thành Tiên. Với chương Chương 9: Phong ba bạn sẽ lạc bước vào thế giới gay cấn với tình yêu lý trí, hận thù xen kẽ nhau thủ đoạn bất chấp mọi để đạt được mục đích. Mời bạn đọc chương Chương til9V. Giới thiệu Hán Việt Nữ Phối Gia Hí Nhật Thường [ Xuyên thư ] Tác giả Ngã Yếu Thành Tiên Editor -JL- Converter LacMaiTrang Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , Nữ phụ, Giới giải trí Số chương 75 Tình trạng truyện Đã hoàn Văn án Cô xuyên thành vị hôn thê của tổng tài cao lãnh thâm trầm, nhưng thế quái nào ra sân chưa đầy một chap đã bị bay màu luôn khỏi tập truyện. Bạch Túc Túc giơ tay ôm lấy bộ ngực lớn, ngửa mặt lên trời thở dài “Lạy trời! Tác giả có thể cho cô sống lâu thêm mấy chap nữa được không?” Nam chính dập tắt điếu thuốc, lạnh giọng nói “Tháng sau chúng ta kết hôn!” Bạch Túc Túc run lẩy bẩy ” …. Nhưng tôi thực sự chỉ muốn sống lâu thêm mấy chap thôi mà T_T!” Note Ngọt văn, nữ chính mỗi ngày đều kịch liệt thêm đất diễn cho mình Xuyên sách giới giải trí ngọt văn Topics Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày Addeddate 2022-02-28 045347 Identifier nu-phu-them-kich-hang-ngay Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Editor -JL- ❁'◡'❁"Buổi tối khi em gái của cô trở về, nhớ kỹ cùng nó ra ngoài ăn một bữa cơm, đừng suốt ngày chỉ biết chạy lông nhông ở ngoài. Lớn rồi mà không hiểu chuyện, so với em gái cô một nửa nghe lời cũng không có!"Bên tai tràn ngập âm thanh răn dạy giận dữ, Bạch Túc Túc không khỏi đưa tay xoa nhẹ cái đầu đau đớn, khẽ mở mắt, đập vào mắt cô chính là căn phòng lớn có màu hồng phấn công chúa, tiếp theo là người đàn ông trung niên đứng trước mặt cô với một bộ tây trang xanh đậm, vẻ mặt bất mãn, tựa hồ còn đang khiển trách, nhưng Bạch Túc Túc cái gì cũng nghe không lọt."Quách Hoa, Túc Túc cũng là vì ước mơ của mình, người trẻ tuổi mà, ông cũng không nên yêu cầu nghiêm khắc quá đối với nó." Bên cạnh là người phụ nữ trung niên với đôi mắt bồ nông đang đi theo an ủi vài vậy, Bạch Túc Túc còn đang dựa trên salon tay ôm máy tính, bỗng chốc trở nên cứng đờ. Nhìn đến cặp trung niên sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, cô lại vô ý cúi đầu nhìn xuống bộ ngực có kích thước không thuộc về mình, cả người lập tức cứng ngắc ngay tại chỗ."Tôi nói với cô có nghe hay không hả?" Bạch Quốc Hoa cau mày, rõ ràng có chút không cao sốt một lúc lâu, Bạch Túc Túc khẽ ho vài cái, có ý xin lỗi "Buổi tối con còn một hoạt động, sợ là không đi được."Bạch Túc Túc vừa dứt lời, Bạch Quốc Hoa nhìn dáng vẻ không nghe lời này của cô, tức giận hừ một tiếng, mặt mũi tràn đầy biểu tình thất vọng "Được tùy cô tùy cô, về sau cô muốn thế nào thì thế đó."Nói xong, người đàn ông liền nhan chân bước ra khỏi phòng, vẫn còn cực kỳ tức giận. Về người phụ nữ trung niên còn đang đứng tại chỗ, một mặt tận tình khuyên bảo "Ba con chẳng qua là muốn tốt cho con thôi, con yên tâm, dì sẽ một mực ủng hộ ước mơ của con."Nói xong, người đó cũng từ từ quay người rời khỏi phòng. Chỉ là tại lúc xoay người, trong phút chốc khóe miệng người kia nâng lên một nụ cười trào khi cả phòng chỉ còn lại có mỗi mình mình, Bạch Túc Túc lập tức bật dậy đi đến trước gương, nhìn đến trong gương là một nữ sinh ngũ quan thanh lệ tinh tế, da thịt trắng nõn, cô đột nhiên đưa tay ôm kín mặt mình, có chút tuyệt vọng ngồi phịch trên chiếc giường mềm mại rộng hôm qua cô còn đang tăng ca xuyên đêm, không biết làm sao lại ngủ mất, ngủ dậy một giấc bỗng nhiên ở trong thân thể của người khác. Nếu đã như vậy rồi thì thôi, xem ra nhà này có rất nhiều tiền, dù sao ở thế giới kia, ba mẹ ly hôn cũng không ai quan tâm cô, thà rằng cứ ở đây ăn ăn uống uống làm bạch phú mỹ hưởng thụ thoải hiện thực tàn khốc! Căn cứ theo ký ức ban đầu của nguyên chủ, cô... Hình như đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết tổng giám đốc máu chó!Nữ chính Tô Nhược vốn là một tiểu minh tinh tuyến 18 trong giới giải trí, trong một sự kiện bị người ta chuốc say, vô tình đi nhầm vào phòng khách sạn của nam chính Phó Sâm. Mà tên nam chính cũng vừa mới bị một nữ minh tinh hạ xuân dược, hai người cứ như vậy mà gạo nấu thành đó nam chính thấy nữ chính dáng vẻ thanh thuần liền nổi lên hứng thú, dứt khoát bao nuôi nữ chính. Nữ chính chấp nhận, dù sao lần đầu tiên cũng đã bị mất, còn không bằng dứt khoát lợi dụng điều này tranh thủ thật nhiều tài nguyên tốt. Với sự giúp đỡ của nam chính, nữ chính một đường bật hack lấy được rất nhiều tài nguyên, còn đoạt cả danh Ảnh hậu. Đến cuối cùng, nam chính lại chỉ xem nữ chính như bạn giường mà rời đi, hai người ngược thân ngược tâm, chia chia hợp hợp đến mấy lần mới có kết cục viên phần cô?Nguyên chủ trong sách có thân phận vô cùng quan trọng, chính là vị hôn thê của nam chính!Nói quan trọng vậy thôi chứ thực tế, cô chưa ra sân nổi một tập đã được lĩnh ngay chức danh vị hôn thê của nam chính rồi. Bởi vì ông nội của nguyên chủ cùng ông nội của nam chính từng là chiến hữu, hai người đều có ý định sinh con gái sẽ kết thông gia, ai ngờ là cả hai đều sinh con trai. Việc này vốn định thôi nhưng may mà mỗi người đều có cháu trai và cháu gái. Rồi từ đó, thông gia từ bé chính thức bắt chủ rất ít đất diễn, giai đoạn đầu chỉ được nhắc đến qua lời của người khác, còn làm nữ chính ghen rất nhiều lần. Lần duy nhất ra sân lại là lúc cô cùng nữ chính bị đối thủ thương trường của nam chính bắt cóc, muốn uy hiếp nam chính. Tất nhiên là nam chính sẽ cứu nữ chính, còn cô thì loại tiểu thuyết tổng tài bá đạo này 10 quyển thì hết 9 quyển cẩu huyết như vậy rồi, bất quá tác giả hành văn rất tốt, cộng thêm cô nữ phụ lại có cùng họ với cô, là họ Bạch. Cho nên cô càng thêm chú ý, ai mà biết cô lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi chết ngay sau khi mới xuất hiện một tập. Bạch Túc Túc ôm lấy bộ ngực không phải của mình, tuyệt vọng nhìn lên trần nhà, không hiểu mình đã tạo nghiệp gì mà thảm đến như vậy. Đến lúc này điện thoại đột nhiên vang lên, cô tiện tay cầm lên nhìn một chút, phát hiện là người đại diện của nguyên chủ."Hoạt động tối nay có đi hay không?"Nghe thấy âm thanh chuyền qua trong điện thoại, Bạch Túc Túc *hữu khí vô lực "Vâng" một tiếng.*hữu khí vô lực bất lựcNghe vậy, người đầu bên kia điện thoại cũng nở nụ cười "Vậy là tốt rồi, hiểu cách làm việc chung, chỉ là đi ăn một bữa cơm mà thôi, chị sẽ không để cho em bị ảnh hưởng."Bạch Túc Túc lại hữu khí vô lực "Vâng" một tiếng, đầu bên kia điện thoại tò mò hỏi "Em đang không thoải mái sao?""Có chút choáng đầu, nhưng cũng không sao, buổi tối chị cứ đến đón em là được." Cô vừa nói vừa xoa cái đầu đau nhức, thấy bên kia không nói gì nữa liền cúp điện nhà nguyên chủ mặc dù cũng có tiền, nhưng có vẻ ba cô ấy không thích hợp làm ăn, những năm gần đây công ty thua lỗ rất nhiều, nếu sánh với nhà nam chính căn bản là không cùng đẳng cấp. Trụ được tới bây giờ toàn bộ đều là nhờ kết giao của ông nội nguyên chủ chèo chống mà thôi. Nguyên chủ còn có một người mẹ kế, mẹ ruột thì mắc bệnh ung thư mà qua đời khi nguyên chủ mới 5 tuổi. Mẹ ruột mới mất được mấy tháng, ba liền mang về vợ kế cùng cô con gái. Sự tình thế nào trong lòng mọi người biết rõ nhưng đều không nói ra ngoài. Chỉ là Bạch Túc Túc có chút bất bình thay mẹ, mình mắc bệnh ung thư, chồng lại ở bên ngoài tìm tiểu tam, ngay cả con cũng đã có. Sợ là còn ước cho mẹ cô chết nhanh nhanh đi để có thể danh chính ngôn thuận rước tiểu tam về mắt ba nguyên chủ, con gái mẹ kế cái gì cũng tốt, thành tích cao, học ngành tài chính chuyên nghiệp. Mà nguyên chủ bởi vì yêu thích âm nhạc, cho nên tốt nghiệp học viện âm nhạc, cộng thêm có một giọng hát tốt, được sự ủng hộ của ông nội cô liền tiến vào giới giải trí. Mặc dù không lấy được tài nguyên gì đặc biệt tốt nhưng nhờ mối quan hệ của ông khá nội rộng rãi, một ít tài nguyên thì vẫn có thể. Bây giờ trong đám tân binh thế hệ trẻ, cô coi như có chút danh đến cô em gái kia từ nước ngoài du học trở về, ba cô liền muốn đãi tiệc mời khách. Bất quá đến lúc đó khẳng định là Bạch Túc Túc sẽ không tránh khỏi bị quở trách. Trong mắt ba cô thì giới giải trí chính là con hát địa phương, còn cô lại không có tự trọng mà xuất đầu lộ sao cũng sẽ bị chửi. Nhưng cô mới không muốn mình vừa xuất hiện đã bị người ta lôi ra mà mắng. Buổi tối còn có bữa tiệc, chính là đại thọ 60 tuổi của chủ tịch công ty âm nhạc. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều boss lớn trong ngành đến, nghệ sĩ dưới tướng đều mong muốn được lộ diện, không biết sẽ có bao nhiêu loạn. Lấy tính cách của nguyên chủ chắc chắn sẽ không tham gia, nhưng cô đã nói như thế, nếu để mẹ kế xảo quyệt biết cô không làm, lúc đó nhất định sẽ đến trước mặt ba cô mà thêm mắm thêm lòng đột nhiên có chút mệt mỏi, Bạch Túc Túc không muốn tranh giành tài sản gì của gia đình, có thuộc về cô cũng sẽ không để. Lại nói, điều quan trọng nhất vẫn là giải trừ hôn ước với nam chính. Nếu không thì sớm hay muộn cũng coi như xong, cô không muốn bị ngâm đất diễn trở thành pháo hôi mở đường cho nam nữ chính tâm tình nặng nề, Bạch Túc Túc ở trong phòng đợi đến sáu giờ chiều thẳng đến khi người đại diện - Chu tỷ gọi điện thoại, cô mới thay quần áo chuẩn bị ra ngoài. Bạch Túc Túc xuống lầu lúc ba cô đang ngồi trên ghế salon xem báo chí, mẹ kế thì ngồi kế bên lẩm bẩm gì đó. Lúc thấy Bạch Túc Túc đi xuống dưới, ba cô liền liếc xéo "Còn có thể thống gì!"Tốt xấu gì cũng gặp nhiều nhân vật lớn như vậy, Bạch Túc Túc khẳng định không thể ăn mặc quá đơn giản. Bất quá bồ độ cô đang mặc là bộ váy khoét rỗng xuyên thấu màu trắng dài đến đầu gối, lộ vai. Có hơi hở hang nhưng bình thường em gái kia mặc lúc xuyên lúc lộ cũng không thấy bị ba cô không có mẹ quả nhiên không người thương, Bạch Túc Túc giả bộ điềm nhiên như không có việc gì cùng mọi người lên tiếng chào hỏi sau đó liền đi ra ngoài. Ở ngoài đã đỗ sẵn một con xe Audi màu đen, Bạch Túc Túc trực tiếp mở cửa xe ngồi Bạch Túc Túc một lượt từ trên xuống dưới, Chu tỷ một bên chuyển động tay lái, tò mò hỏi "Làm sao em đột nhiên nghĩ thông suốt rồi?"Đeo tai nghe nhạc lên, Bạch Túc Túc tựa người vào ghế, nhắm mắt trầm ngâm "Hôm nay em gái em trở về, em không muốn nghe bọn họ lải nhải."Tình huống của cô Chu tỷ đương nhiên biết rõ, nghe vậy liền gật đầu, vừa nhìn con đường phía trước vừa chân thành nói "Bất quá em cũng phải nhìn xa một chút, đừng để bọn họ leo lên đầu ngồi.""Nhất định là không thể nhường, em mặc dù coi như là dễ nói chuyện, nhưng cũng không tốt tính đến trình độ đó." Bạch Túc Túc khẽ hừ một tiếng, cô quyết định chuyện đầu tiên làm là phải dọn ra ngoài cái đã, bằng không thì mỗi ngày đều phải đối mặt với đám người đó cô sợ là sẽ buồn bực chết nhìn ở khóe mắt thấy vẻ phẫn nộ ẩn giấu trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ, trong mắt Chu tỷ lóe lên một tia khác lạ, cô luôn cảm giác ngày hôm nay Bạch Túc Túc có chút gì đó không giống, tựa hồ tính tình không còn nhu nhược như nói gì nữa, khi đến khách sạn, Chu tỷ dặn dò cô rất nhiều chuyện. Bạch Túc Túc vẫn biết uống rượu, nhớ có hôm cô đi uống với sếp, có ý định chuốc say cô nhưng cuối cùng lại bị cô hạ. Chỉ là không biết thân thể này của nguyên chủ có thể uống được rượu hay từng vào giới giải trí, cũng chưa từng thấy cảnh tượng hoành tráng thế này, Bạch Túc Túc vẫn có chút sợ, trước khi đi vào cô còn hít thật sâu một hơi. Trong phòng có mấy bàn lớn đầy người, ngồi ở bàn chính nằm ở vị trí trung tâm toàn là nhân vật tai to mặt lớn, cũng có một số mỹ nam mỹ nữ mà cô không quen biết. Nhưng đa số đều là những ông già bụng bia, người nào cũng thì thầm cử chỉ cọ xát mập mờ, cho dù có bị mấy ông lão ấy ăn đậu hủ thì trên mặt cũng phải duy trì nụ giác áp lực trước mắt có hơi lớn, Bạch Túc Túc chỉ có thể làm như cái gì cũng không thấy, ngây ngốc bị Chu tỷ dẫn tới bàn ở giữa. Chu tỷ trực tiếp cầm lấy hai ly rượu từ tay người phục vụ, đưa một ly cho cô, một ly kính ông già đầu hói ngồi giữa "Từ tổng, chúc ngài thân thể mạnh khỏe, càng sống càng trẻ."Lão già bận âu phục ngồi ở giữa chính là chủ nhân của buổi thọ yến lần này. Thấy có người mời rượu, ông cũng chỉ cười tượng trưng nhấp một miếng. Chỉ là người đàn ông trung niên ngồi cùng bàn bỗng dưng thấy được Bạch Túc Túc, ánh mắt quét qua thân hình có lồi có lõm của cô một vòng, cuối cùng đột nhiên nói với Chu tỷ "Đây là người dưới trướng cô sao? Không giới thiệu một chút?"Dứt lời, những người khác cũng đều biết hắn coi trọng cô gái nhỏ này, trên mặt Chu tỷ lóe qua một tia chần chờ nhưng vẫn thuận thế lôi kéo Bạch Túc Túc giới thiệu "Mới debut không lâu, bất quá cũng để chơi đùa mà thôi, cô ấy thế nhưng là thiên kim tiểu thư *danh phù kỳ thực"*danh phù kỳ thực danh xứng với thật, ý là hàng thật giá thậtChu tỷ là đang nâng cho Bạch Túc Túc cái thân phận, cũng là để cho mấy người kia thu hồi tâm tư. Bất quá người đàn ông trung niên vẫn như cũ cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Bạch Túc Túc "Ô? Ra là thiên kim tiểu thư nha?""Phó tổng đến rồi!"Lúc này, không biết là ai kêu lên một câu, Bạch Túc Túc cảm thấy những nữ minh tinh trong phòng đột nhiên kích động bắt đầu di chuyển, như sói nhìn thấy bầy cừu, chỉ thiếu mỗi hai con mắt không có phát Túc Túc quay đầu nhìn lại, thấy một bóng người cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi bước vào ngoài cửa. Người đàn ông rất cao, một thân tây trang màu đen càng thêm tôn lên dáng người cáo ráo của hắn. Tổng thể ngũ quan tinh tế không hề chênh lệch so với các nam minh tinh, chỉ là khí thế của người đàn ông quá mức mạnh mẽ, một đường đi tới quả thực không một nữ minh tinh nào dám lên bắt Túc Túc trừng mắt, như bị gặp ma, toàn thân đều cứng ngắc. Cô dám khẳng định, nguyên chủ hôm nay nhất định không tới tham gia cái yến tiệc này, bởi vì trong nguyên tác truyện chi tiết này căn bản không hề có!"Từ đổng, *thọ tựa Nam Sơn."*thọ tựa Nam Sơn câu phúc "Phúc như Đông Hải, Thọ tựa Nam Sơn"ý muốn nói mong muốn ông bà, cha mẹ sống lâu bên con cháu, gia nhân trực tiếp tiến lại bàn trung tâm, Từ đổng cũng rất nhiệt tình đứng dậy bắt tay hắn, cười nói "Không nghĩ tới Phó tổng cũng đến, ngày hôm nay nhất định phải nhiều uống vài ly.""Tất nhiên rồi." Trên mặt người đàn ông mang theo nụ cười nhạt, thuận thế ngồi ở bên cạnh, Từ đổng ngồi kế lập tức cùng hắn cạn một Túc Túc đứng một bên vụиɠ ŧяộʍ ngắm nhìn người đàn ông kia, càng nhìn càng tuyệt vọng. Trong trí nhớ, nguyên chủ đã từng gặp nam chính vào mấy năm trước, nhưng đó là lúc cùng ông nội của cô đi thăm hỏi ông nội của nam chính mới gặp. Mặc dù hiện tại hắn thành thục không ít, nhưng cô vẫn có thể nhận ra được."Chính là chính là, nghe nói Phó tổng tửu lượng rất tốt, ngày hôm nay nhất định phải không say không về." Một tên mập ngồi cùng bàn cũng phụ chính quả là nam chính, sản nghiệp dưới tướng người ta trải rộng khắp giới, cho nên cũng sẽ có giới giải trí, những người này khẳng định là muốn tiến tới tạo mối quan hệ. Bạch Túc Túc vẫn làm ngơ coi như cái gì cũng không thấy, điệu bộ đang muốn rời đi có thể đã khiến người đàn ông đang ngồi chú ý đến cô, cứ như vậy mà nhìn thẳng mắt nhìn nhau, người Bạch Túc Túc liền cứng ngắc, không biết đối phương có còn nhớ cô hay không?Đều là nhân tinh cả, thấy Phó Sâm cứ nhìn chằm chằm Bạch Túc Túc, Từ đổng lập tức vẫy tay với cô "Đó... Tiểu cô nương mau ngồi xuống."Bạch Túc Túc "..."Toàn bàn chỉ còn lại mỗi vị trí bên cạnh nam chính. Bạch Túc Túc nhớ trong sách có nói qua, nam chính không thích có phụ nữ nào ngồi bên cạnh hắn ngoài nữ chính, bằng không thì chắc chắn sẽ khiến cho hắn trở nên không ánh mắt nhiều người như vậy, Bạch Túc Túc nhìn vị trí đó đột nhiên có chút tuyệt vọng, vừa mới lên sóng đã bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy, có thể cho cô một con đường sống không hả?"Cô..." Phó Sâm như có điều suy nghĩ nhìn cô, vẻ mặt thâm thúy không rõ ý thế, Chu tỷ lập tức tiến lên tò mò hòi "Em quen biết Phó tổng?"Bạch Túc Túc không dám đi sang ngồi, cô vẫn là tiếc cái mạng, nghe Chu tỷ nói cũng liếc về phía người đàn ông, không xác định nói "Chúng ta giống như... hẳn là có quen biết đi..."Dứt lời, người đàn ông đang ngồi bất động như núi chỉ nhàn nhạt nhìn cô một cái, ánh mắt thâm thúy "Cô cảm thấy thế nào?"x x x x x x x x x xEditor -JL- Cầu góp ý ✿◡‿◡ - Mong ủng hộ ✿◡‿◡ - Theo dõi tớ để tiếp thêm động lực nhé, cảm ơn các cậu ✿◡‿◡ Váy khoét rỗng xuyên thấuNgày bắt đầu 15/09/2006 Editor -JL- ❁'◡'❁"Không chỉ có như thế, cô ta còn bỏ ra 50 triệu để Phương Thiên Minh gϊếŧ tôi. Nếu không phải tôi đưa thẻ cho Phương Thiên Minh trì hoãn thời gian, nói không chừng hiện giờ tôi chỉ còn lại một cỗ thi thể!" Nói xong, tựa hồ sợ anh không tin, Bạch Túc Túc cứ như vậy nhìn thẳng vào mắt Phó Sâm, quan sát thần sắc trên mặt Sâm không lập tức đáp lời, nét mặt lạnh lùng không có thêm biểu cảm gì khác, thực làm cho người ta nhìn không thấu, anh đến cùng có tin tưởng hay là không, cô không biết. Bạch Túc Túc thấp thỏm nhìn Phó bệnh đột nhiên yên tĩnh, thấy Phó Sâm không nói lời nào, trong lòng Bạch Túc Túc bỗng có chút lạc lõng "Biết ngay anh sẽ không tin tôi..."Nhìn khuôn mặt nhỏ đầy cô đơn kia, đuôi lông mày Phó Sâm khẽ nhúc nhích, anh sờ lên đầu cô, giọng nói trầm thấp "Em với ba em thật sự giống nhau như đúc."Bạch Túc Túc "...""Anh là đang mắng tôi sao?" Bạch Túc Túc cau mày, trực giác nói cho cô biết, Phó Sâm chính là đang mắng cô đần, lại còn so sánh cô với Bạch Quốc Hoa!Nhắc tào tháo, tào tháo tới. Lúc này, từ bên ngoài phòng bệnh có mấy người đi vào. Có lẽ là thấy có Phó Sâm ở đây, người tới bỗng nhiên yếu ớt nhào tới giường bệnh, trên mặt tràn đầy lo lắng hỏi "Chị, chị không sao chứ?""Túc Túc, con bây giờ có chỗ nào không khỏe không? Bác sĩ nói thế nào?" Đặt giỏ hoa quả xuống, Trần Mân cũng làm bộ lo lắng lại Bạch Quốc Hoa chỉ đứng đó cau mày, một mực không nói gì, ngay cả một câu hỏi han cũng không bệnh bỗng nhiên ồn ào lên, Bạch Túc Túc vốn đã đau đầu, bây giờ thấy mấy người này lại càng mệt mỏi, chỉ có thể một mặt khó chịu nhìn về phía Phó Sâm "Tôi đau đầu quá."Phó Sâm làm sao không rõ tâm tư nhỏ của cô, cũng không nói chuyện, anh chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn mấy người kia. Trong chốc lát, Trần Mân cảm thấy tựa hồ sau lưng như dính gai nhọn, xấu hổ nói vài câu rồi rời khi đi, Bạch Quốc Hoa vẫn có chút lo lắng nhìn người nằm trên giường bệnh, nói "Nghỉ ngơi thật tốt."Ba người đi rồi, tâm tình Bạch Túc Túc lại phức tạp. Qua vụ việc Giang Ngưng đã nói cho cô một sự thật, đó chính là nhổ cỏ không nhổ từ góc, gió xuân thổi cỏ lại mọc. Vừa nhìn liền thấy hai mẹ con này không có xíu nào lòng tốt, cô không nên vì ba cô mà mềm lòng bọn họ. Có lẽ đã đến lúc xử lý hai mẹ con này rồi."Nếu như là anh, anh sẽ làm gì với hai mẹ con kia?" Bạch Túc Túc không khỏi đưa mắt nhìn người đang đứng bên cửa Sâm hình như đang gọi điện thoại, nghe vậy chỉ quay đầu nhàn nhạt nhìn cô "Em muốn nghe thế nào?"Anh sợ nói ra sẽ dọa đến nhiên nghĩ tới Giang Ngưng, giữa đôi lông mày Phó Sâm không khỏi nhíu lại một cái. Dường như còn có việc cần xử lý, anh chỉ nói cô nghỉ ngơi cho thật tốt sau đó ra khỏi phòng, thần sắc cực kỳ lạnh Túc Túc nằm trên giường bệnh ngơ ngác nhìn trần nhà, không nghĩ tới Phó Sâm lại nhẫn tâm vứt cô lại một mình ở phòng bệnh như vậy. Quả nhiên tiểu thuyết đều là gạt người! Cái gì nam chính ân cần đút ăn ép uống chứ. Có nam chính nào tốt như vậy chắc chỉ mãi là hư cấu thôi!Không bao lâu sau hộ lý cũng tới, Bạch Túc Túc ăn mấy muỗng cháo rồi đi ngủ. Mấy ngày về sau, Phó Sâm ngẫu nhiên cũng đến thăm cô vào buổi tối, còn tựa hồ ban ngày bề bộn nhiều hôm đó hộ lý vừa rời khỏi phòng, Bạch Túc Túc dựa vào giường xem tạp chí, từ bên ngoài phòng bệnh đột nhiên có một bóng người mảnh mai đi vào. Cô ta mang một áo khoác màu cà phê, khi chất sang chảnh, trên tay còn cầm một bó hoa cùng bịch hoa quả, vẻ mặt ân cần đầy dịu dàng, vừa đến liền nhanh chóng đặt đồ xuống bàn, lo lắng hỏi "Làm sao lại xảy ra chuyện này như vậy? Bác sĩ nói thế nào?"Nếu như không phải đã biết hành vi của đối phương, Bạch Túc Túc thật muốn phong cho con người này cái danh Ảnh hậu. Đằng sau thì ngấm ngầm tính kế ác độc, ngoài mặt thì tươi cười dịu dàng đối đãi, diễn được như vậy cũng thật đỉnh. Ai cũng nói, nhân sinh như một vở kịch, con người tùy duyên đóng kịch. Quả là vậy."Em cũng không biết, bất quá vẫn may là chỉ bị thương ngoài da." Bạch Túc Túc hít sâu một hơi, giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, Ngưng như có như không nhìn qua sắc mặt Bạch Túc Túc, cô ta tiến đến ngồi bên giường bệnh, hai đầu lông mày nhăn lại tràn đầy lo lắng "Bọn này cũng thật là quá đáng. Cảnh sát nhất định phải điều tra rõ ràng. May là em không có gì đáng ngại, nếu không thì ông nội em sẽ rất thương tâm cho mà coi."Hai mẹ con kia ác tâm đủ rồi, Bạch Túc Túc không nghĩ tới có người còn ghê gớm hơn bọn họ gấp bội. Bất quá bây giờ còn chưa bắt được Phương Thiên Minh, cô không có chứng cứ tố cáo Giang Ngưng xúi giục. Mà rất có thể, Giang Ngưng đã gϊếŧ người diệt khẩu cái tên Phương Thiên Minh rồi không đến đây, trong lòng Bạch Túc Túc đột nhiên nặng nề, tuy hận không thể chờ đợi muốn chém người phụ nữ đối diện ngàn vạn lần, nhưng trên mặt Bạch Túc Túc vẫn lạnh nhạt, nói "Em nghe nói đã có tin tức của Phương Thiên Minh, hi vọng cảnh sát có thể nhanh chóng tóm gọn hắn.""Thật sao?" Ánh mắt Giang Ngưng lóe lên, sau đó kéo tay Bạch Túc Túc, trấn an nói "Mong là vậy. Em xảy ra chuyện, chắc là Phó Sâm rất lo lắng có đúng không?"Bạch Túc Túc đang muốn nói cái gì, ngoài phòng đột nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Không biết mấy ngày nay anh bận cái gì mà luôn không nhìn thấy người đâu, như biệt tăm biệt tích vậy. Dáng vẻ nhìn rất mệt mỏi, nhưng thỉnh thoảng vẫn tới thăm Bạch Túc Túc vào buổi tối."Phó Sâm tới rồi, sao nhìn tinh thần anh không được tốt lắm vậy? Có phải lại làm việc bận rộn nữa không?" Nhìn thấy người tới, Giang Ngưng cũng lập tức đứng lên, trên mặt không khỏi lo cảnh này, trong lòng Bạch Túc Túc không thoải mái. Phó Sâm bên kia chỉ hờ hững nhìn qua Giang Ngưng, thần sắc không thay đổi "Tôi rất khỏe."Giang Ngưng mở miệng, tựa hồ muốn nói gì đó, cuối cùng chỉ cười nhạt một tiếng "Vậy em đi trước. Túc Túc nghỉ ngơi nhé."Giang Ngưng rất biết lấy lui làm tiến, bây giờ nhìn qua chẳng có chút dáng vẻ tàn nhẫn nào giống như khi xúi giục Phương Thiên Minh gϊếŧ người cả. Bạch Túc Túc trừng mắt, lại thấy Phó Sâm bỗng nhiên đi đến bên giường cô ngồi xuống, trên tay còn cầm một chồng văn kiện. Mỗi lần anh tới đều như thế này, luôn luôn có đống việc chưa xử lý xong."Anh bận thì không cần đến đây làm gì. Chạy qua chạy lại hai nơi thế này phiền cho anh lắm, tôi cũng sắp xuất viện rồi." Nhìn Phó Sâm mệt mỏi như vậy, Bạch Túc Túc cũng có chút không đành vậy, Phó Sâm chỉ hơi ngước mắt, bình tĩnh nhìn cô " Em đang nói bóng nói gió là anh đến quá ít sao?"Bạch Túc Túc "...""Tôi có nói hồi nào!" Cô trừng mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại một Sâm không tiếp tục nhìn cô, cúi đầu xuống xem tiếp văn kiện đang dở dang, âm thanh trầm thấp "Anh thấy ý của em chính là như vậy."Bạch Túc Túc bĩu môi không biết nên nói thế nào, phòng bệnh nhất thời yên tĩnh trở lại, tựa hồ chỉ còn có tiếng lật văn kiện của Phó Sâm. Thật lòng mà nói, đàn ông lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất, Bạch Túc Túc cứ như vậy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt chú tâm đó hồi lâu. Cô luôn biết Phó Sâm rất đẹp trai, khó trách Giang Ngưng kia lại vì anh mà điên cuồng như vậy."Sau khi kết hôn cho em nhìn đủ."Giây lát, phòng bệnh yên tĩnh đột nhiên vang lên một giọng nói thanh đạm. Bạch Túc Túc đỏ mặt nghiêng đầu sang chỗ khác không nhìn Phó Sâm nữa, cô cúi đầu xem tạp chí, tựa như chưa từng có gì xảy ra."Xử lý xong chuyện gần nhất, chúng ta kết hôn." Phó Sâm thờ ơ nói, ký hai chữ lên cuối văn kiện, khuôn mặt lạnh lùng không có mộ xíu cảm xúc thăng trầm nào cả. Như thể chuyện anh vừa nói, không đáng vậy, Bạch Túc Túc không khỏi trừng lớn mắt, phát ngốc nhìn người đàn ông Sâm bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi con ngươi đen láy nhìn thẳng vào mắt cô, anh mắt anh sáng rực nhìn cô, trầm giọng nói "Người của anh, không có kẻ nào được quyền tùy tiện khi dễ."-7/11/2021-xxxxxxxxxxxxEditor -JL- Cầu góp ý ✿◡‿◡ - Mong ủng hộ ✿◡‿◡ - Theo dõi tớ để tiếp thêm động lực nhé, cảm ơn các cậu ✿◡‿◡- Văn án Cô xuyên thành vị hôn thê của tổng tài cao lãnh thâm trầm, nhưng thế quái nào ra sân chưa đầy một chap đã bị bay màu luôn khỏi tập truyện. Bạch Túc Túc lấy tay ôm lấy bộ ngực lớn, ngửa mặt lên trời thở dài “Lạy trời! Tác giả có thể cho cô sống lâu thêm mấy tập nữa được không?” Nam chính dập tắt điếu thuốc, lạnh giọng nói “Tháng sau chúng ta kết hôn!” Bạch Túc Túc run lẩy bẩy “…. Nhưng tôi thực sự chỉ muốn sống lâu thêm mấy tập thôi mà T_T!”

nữ phụ thêm kịch hằng ngày