Vào kí ức về tuổi thơ bao hàm hình ảnh về phần đa mùi hoa huệ thơm ngạt ngào hòa vào cùng mùi hương cất cánh thấp loáng trong khoảng không gian ở miếu Trần, tác giả đã nói lên rất nhiều nỗi lưu giữ về khoảng thời hạn đã qua của mình, giờ đây khi tác giả hồi ức
Nhiều tràng hoa được kết. Cũng vậy, thân sanh tử, Làm được nhiều thiện sự. 54. Hương các loại hoa thơm [2] Không ngược bay chiều gió Nhưng hương người đức hạnh Ngược gió khắp tung bay Chỉ có bậc chân nhân Tõa khắp mọi phương trời. 55. Hoa chiên đàn, già la, Hoa sen, hoa
Hương thơm Đức Hạnh 18/02/2009 20:35 Nói đến đạo đức của con người, Đức Phật dạy rằng đó là điều cao quý nhất. Ngài ví dụ hương của các loài hoa bay thuận theo chiều gió, chỉ có hương đức hạnh chẳng những bay theo chiều gió, mà còn có thể bay ngược chiều gió. Như vậy, đức hạnh là gì mà có thể tỏa hương khắp bốn phương?
Bạn ở Hà Nội và mọi người luôn nói rằng giò chả Hà Nội ngon lắm mà bạn không biết mua ở đâu? Bài viết cho bạn biết cách mua giò chả ngon ở Hà Nội. Bài viết cho bạn biết cách mua giò chả ngon ở Hà Nội. Skip to content. Hương vị quê trong từng bữa cơm việt ! GIÒ
Không những thế Spa Đà Nẵng tin chắc rằng đến với Spa đó lạ sự lựa chọn khôn khéo nhất-nơi chắp cánh cho vẻ đẹp của , từng đàn bướm tung bay, gió thổi vi vu cùng hương thơm thoang thoảng của các loài hoa… sẽ mang đến cho du khách cảm giác phiêu lưu đầy lý thú
Giáo án tự chọn Ngữ văn 6 - Chủ đề 4: Luyện câu có phép tu từ. - Củng cố và luyện viết câu có mở rộng từ thành cụm từ , có ý thức dùng từ ngữ gợi tả, gợi cảm tạo ra được những LỜI VĂN NGHỆ THUẬT gợi tả, gợi cảm linh hoạt và sinh động. - Qua các bài
Cố hòa thượng một đời tu hành thanh bần ẩn dật nhưng hương đức hạnh đã bay khắp muôn phương. "Hương các loài hoa thơm. Không ngược bay chiều gió. Nhưng hương người đức hạnh. Ngược gió khắp tung bay. Chỉ có bậc chân nhân. Tỏa khắp mọi phương trời" Ngọc Hằng
WtYj. Trong trời đất này có rất nhiều loài hoa tỏa ngát hương. Như oải hương chẳng hạn, hương thơm thoang thoảng lan tỏa khắp cánh đồng hoa, khiến bao nhiêu người thích vạn kẻ mê sắc tím của loài hoa này; Như cánh đồng hoa tulip chẳng hạn hương thơm và đầy sắc màu khiến chúng trở nên thật quyết rũ; Hay là Hà Nội với 12 loài hoa theo từng tháng tháng giêng hoa đào nở, hoa sưa tháng 2, tháng 3 mùa của hoa gạo,..mỗi loài hoa là một đặc trưng, mỗi loài hoa là một hương sắc. Chúng đều rất đẹp và tỏa ngát hương. Nhưng trong đất trời này không có loài hoa nào có thể tỏa hương bay ngược chiều gió cả. Hương thơm của chúng có hay có đặc biết lắm thì tỏa hương thuận chiều với gió. “Không có hương hoa nào bay ngược chiều gió Chỉ có hương người Đức Hạnh ngược gió bay khắp ngàn phương” Hương hoa là sự sáng tạo của tạo làm đẹp hơn cho cuộc đời này. Nhưng cũng không thể so được với hương của người đức hạnh. Một người có Đức và có phẩm hạnh thì hương thơm của họ sẽ làn tỏa khắp bốn phương mà không phải nhờ một cơn gió nào cả. Hương người Đức Hạnh là một tiếng thơm rất đặc biệt. Cho dù bạn có phải là người đang sở hữu tập đoàn tỷ đô đi chăng nữa bạn cũng chưa chắc có thể mua được hương của người Đức Hạnh, bởi vì mùi hương này được chính bạn tạo ra trong con người của bạn. Bạn không thể nói dối để tạo ra hương người đức hạnh được; Bạn không thể nào thô lỗ mà có thể tạo ra hương người đức hạnh được; Bạn không thể nào thiếu văn minh, tinh tế để có hương người đức hạnh được; Bạn không thể nào thiếu sâu sắc để có hương người đức hạnh được; Bạn càng không thể nào chỉ vì có tiền nhiều, xe đẹp, nhà to và mặc đẹp mà tạo nên hương người đức hạnh,… Hương người đức hạnh đó chính là những phẩm giá, những chuẩn mực, những đức độ bạn có được trong quá trình trưởng thành, đó là những phẩm hạnh mà bạn rèn luyện mà có được. Hương người đức hạnh cũng không dễ tìm nhưng cũng không phải là khó quá để không có được. Không có hương hoa nào bay ngược gió Chỉ có hương người Đức Hạnh bay ngược gió ngàn phương Vĩnh Long, 24/01/2020 Dang Cuong / About Author
Được viết 17 Tháng 5 2015 Lượt xem 3115 In bài này Hoa có rất nhiều loại, loại có sắc mà không hương, có loại có hương mà không sắc. Và cũng có những loại đầy đủ sắc hương, dù chỉ là một đóa hoa dại bên đường, cũng toát ra một vẻ đẹp mộc mạc riêng của nó. Đóa hoa nếu nó có đầy đủ mật, thì tự nhiên loài ong bướm sẽ tự bay đến mà không cần mời gọi " Hữu xạ tự nhiên hương". Cũng như vậy, khi chúng ta sống một đời sống đầy đủ đạo đức, thì cái hương thơm của đạo đức nó sẽ lan tỏa ra. Một ngày kia Ngài Anan ngồi nghĩ Trên thế gian nầy có ba loại hương, hương của thân cây, của rễ cây và hương của hoa. Loại hương của rễ là Kỳ Nam, lấy từ cây Gió, loại hương của thân như Trầm Hương, cũng lấy từ thân của cây Gió cây Gió là loại cây trồng ở rừng nhiệt đới. Chỉ có những cây Gió mắt bệnh mới lấy được rễ mà thôi. Hương thơm của hoa như là hoa Lài, hoa Hồng, hoa Sen, hoa Dạ Lý Hương... Hương thơm của hoa thì chỉ bay thuận theo chiều gió, và chỉ giới hạn trong một khoảng không gian nào đó thôi. Hương của rễ, thân và hoa chỉ bay thuận theo chiều gió, không bay ngược chiều gió. Như vậy không biết trên thế gian nầy có loại hương nào bay ngược chiều gió và lan rộng khắp muôn phương hay không? Anan liền đến gặp Bụt hỏi và Ngài đã trả lời " Có, trên thế gian nầy có loại hương thơm bay thuận, bay ngược chiều gió và tỏa khắp muôn phương đó là hoa hương thơm đạo đức của con người". Nhưng buồn thay, ngày nay con người sống chỉ biết chạy theo lợi nhuận, thõa mãn bản ngã mà quên phần đạo đức. Ngay cả trong trường học giờ " công dân giáo dục, giờ đạo đức học" cũng biến mất luôn, thật là buồn. Đây cũng là một báo động của sự suy đồi đạo đức ngày nay. Xã hội, tuổi trẻ rồi sẽ ra sao? Thật đáng lo âu! Thế hệ huynh trưởng, cha mẹ; ta phải làm gì đây để giúp con em chúng ta thoát khỏi bế tắc của xã hội đạo đức càng lúc càng suy đồi? Hãy cứ sống một đời sống tốt, dù người ta có chỉ trích, chê bai, nhạo báng mình đi nữa, thì những lời chê bai... đó cũng chẳng khiến ta trầm luân, sa đọa. Mà chỉ chính những hành vi, tạo tác của ta mới làm cho ta sa đọa và trầm luân mà thôi. Chính đời sống đạo đức sẽ làm cho hương thơm bay ngược chiều gió, sẽ tỏa ra muôn phương và vượt cả thời gian... Trong " Tứ Thập Nhị Chương" có nói " Người nào chạy theo tình dục là tất cả sự ham muốn của con người gọi chung là tình dục để mưu cầu thanh danh, hạnh phúc thì chẳng khác nào như Ta đốt lên một cây hương, mùi hương đó ta chưa kịp ngưởi thì cây hương đó đã tàn rồi." Cả một đời chạy theo danh vọng, chạy theo danh thơm tiếng tốt, chạy theo lời khen tiếng chê. Thì chẳng khác nào ta lãng phí cả một đời. Đến khi có được danh thơm, tiếng tốt; đạt được dục vọng rồi thì đời người đã sắp kết thúc. Có bao giờ ta thấy thõa mãn giữa cuộc đời nầy chưa? Bỡi vì dục vọng luôn leo thang. Càng nhiều tham vọng, càng nhiều ham muốn càng đau khổ... Tôi hỏi mãi nhưng biết lời đáp lại Chẳng bao giờ thõa mãn giữa đời tôi... Trời đất lạnh và hồn anh không thõa... Bùi Gíang Chuyện kể Có một người, ông ta nghe người ta ca ngợi, tán thán danh thơm của mình nhiều quá, thì ông ra bờ sông để rửa lỗ tai. Ông bảo nghe những lời khen ngợi nhiều quá ngứa lỗ tai, nghe tán tụng mình nhiều quá cần phải rửa lỗ tai cho nó sạch, không muốn vướng một chút bụi bẩn nào cả. Một người khác biết được việc rửa lỗ tai của ông như vậy, ông nầy đi ra sông gánh nước, nhưng mà tránh cái chỗ nước ông rửa tai. Ông rửa tai hỏi tại sao vậy? Ông gánh nước trả lời Tôi sợ gánh trúng vào chỗ nước rửa tai của ông, sẽ bị bẩn và dơ lây... Những câu chuyện ngụ ý của người xưa thật tuyệt vời. Sống ở đời, dù người ta có tán than, ca ngợi mình thì cũng không lấy làm vui. Người ta có chê bai mình cũng không lấy làm buồn. Nếu cứ chạy theo cái khen, chê của người thì sống rất khổ, mình sẽ trở thành nô lệ cho người vì lời khen, tiếng chê. Quay lại với chính mình, châu ngọc luôn hiện hữu trong ta. Người khen, chê ta chỉ cười an nhiên, tự tại...Cõi tịch diệt liền xuất hiện... Trong "Luận Bảo Vương Tam Muội" cũng có nói " Khi oan ức thì đừng cầu biện bạch, vì nếu như biện bạch thì tâm nhân ngã chưa xả, chưa bỏ được. Hãy lấy oan ức đó để xây dựng đạo hạnh của mình" Bụt cũng có dạy " Không phải do lời khen tặng của ai mà ta được siêu thăng hay giải thoát. Không phải do một lời phỉ báng của ai mà chúng ta bị trầm luân sa đọa. Mà chính là những hành vi tạo tác của mình mới quyết định được sự siêu thăng hay sa đọa mà thôi" Đời người chẳng mấy chốc trôi qua. Mới hôm nào mái tóc còn xanh, nay đã ngã màu sương khói. Hãy sống trọn vẹn với những phút giậy hiện tiền, hãy là những đóa hoa hương thơm bay ngược chiều gió, tỏa mãi vượt thời gian và không gian... Carolyn Đỗ
Hương Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn – Có ba loại cây hương này, bạch Thế Tôn, hương của chúng bay theo gió, không bay ngược gió. Thế nào là ba? Cây hương rễ, cây hương lõi và cây hương hoa. Có ba loại cây hương này, bạch Thế Tôn, hương của chúng bay theo chiều gió, không bay ngược gió. Bạch Thế Tôn, có thể có loại cây hương nào, có hương bay thuận gió, có hương bay ngược gió, có hương bay thuận gió ngược gió? – Có loại cây hương, này Ananda, có hương bay thuận gió, có hương bay ngược gió, có hương bay thuận gió ngược gió. – Bạch Thế Tôn, loại cây hương ấy là gì, có hương bay thuận gió, có hương bay ngược gió, có hương bay thuận gió ngược gió? – Ở đây, này Ananda, tại làng nào hay tại thị trấn nào, có nữ nhân hay nam nhân quy y Phật, quy y Pháp, quy y chúng Tăng, từ bỏ sát sanh, từ bỏ lấy của không cho, từ bỏ sống tà hạnh trong dục vọng, từ bỏ nói láo, từ bỏ dùng rượu, men rượu nấu làm say người, giữ giới, tâm tánh hiền lương, sống trong nhà với tâm không nhiễm xan tham, bố thí không luyến tiếc với tay rộng mở, thích thú từ bỏ, sẵn sàng được yêu cầu, ưa thích chia xẻ đồ bố thí. Người như vậy, được các Sa-môn, Bà-la-môn tán thán khắp bốn phương tại làng ấy, hay tại thị trấn ấy, có nữ nhân hay nam nhân quy y Phật, quy y Pháp, quy y chúng Tăng, … ưa thích chia xẻ đồ bố thí. Chư Thiên và các phi nhân cũng tán thán tại làng ấy, hay tại thị trấn ấy, có nữ nhân hay nam nhân quy y Phật, quy y Pháp, quy y chúng Tăng, … ưa thích chia xẻ đồ bố thí. Cây hương như vậy, này Ananda, có hương bay thuận gió, có hương bay ngược gió, có hương bay thuận gió ngược gió. 3. Không một hương hoa nào Bay ngược chiều gió thổi Dầu là hoa chiên-đàn Già-là hay mạt-ly Chỉ hương người đức hạnh Bay ngược chiều gió thổi Chỉ có Bậc Chân nhân Biến mãn mọi phương trời. Xem chi tiết Kinh Tăng Chi Bộ – Chương III – Ba Pháp – VIII. Phẩm Ananda
Hoàng hậu Mallikā vào ngày rằm, hoàng hậu kính tin Phật pháp, thọ trì trai giới, chỉ mặc quần áo màu trắng thô sơ nên không dám đến diện kiến vua. Sau ba lần được mời như vậy, hoàng hậu bất đắc dĩ phải đến, nhưng bà vẫn khoác bộ trang phục dùng trong ngày trai giới đến yến kiến nhà vua. Trong kinh Pháp Cú Thí Dụ có một câu chuyện về hoàng hậu Mallikā nhờ giữ giới rất tinh nghiêm nên được Đức Phật ban cho lời giáo huấn như sau Hương các loài hoa thơm, Không bay ngược chiều gió. Nhưng hương người đức hạnh, Ngược gió khắp tung bay. Chuyện kể rằng Có vị đại thương nhân tên là Ba Lợi, một ngày cùng với năm trăm người ra khơi tìm châu báu. Khi thuyền còn đang lênh đênh trên biển, bỗng nhiên có một vị thần xuất hiện đứng trên mặt nước, tay bụm một vốc nước hỏi Ba Lợi - Này Ba Lợi! Anh thấy nước ở đại dương này nhiều hay nước trên tay tôi nhiều? Ba Lợi bình tĩnh trả lời - Bụm nước trên tay ngài nhiều hơn. Vị thần hỏi - Tại sao bụm nước trên tay ta nhiều hơn? Ba Lợi đáp - Bởi vì một bụm nước mặc dù ít hơn so với nước trong biển cả, nhưng đúng thời, đúng lúc, bụm nước ấy có thể cứu được một tính mạng trong cơn khát. Vị thần nghe nói rất hoan hỷ và tấm tắc khen - Hay! Hay lắm! Ông là người hiểu biết. Nói xong, vị thần liền lấy chiếc áo Hương Anh được kết bằng tám loại ngọc quý đang khoác trên mình tặng cho Ba Lợi. Khi trở về, thương nhân Ba Lợi đem chiếc áo Hương Anh dâng lên vua Ba-tư-nặc và kể lại câu chuyện trên cho vua nghe. Vua rất ngạc nhiên và nhận thấy đây là một báu vật rất quý. Vua bèn ra lệnh cho các cung phi mỹ nữ trong cung thử mặc áo ấy, nếu ai mặc vào trông đẹp nhất thì vua sẽ ban tặng cho. Lúc đó, tất cả cung phi mỹ nữ ai nấy đều cố gắng trang điểm thật lộng lẫy, đến trước mặt vua và đi quanh một vòng. Không nhìn thấy phu nhân Mạt-lợi, vua ngạc nhiên hỏi người hầu - Sao không thấy hoàng hậu Mallikā? Người hầu thưa - Tâu bệ hạ! Hôm nay là ngày rằm, hoàng hậu kính tin Phật pháp, thọ trì trai giới, chỉ mặc quần áo màu trắng thô sơ nên không dám đến. Vua nghe xong tỏ vẻ không vui, liền hạ lệnh cho người hầu đến bảo hoàng hậu rằng - Hoàng hậu trì trai giới trẫm không cấm, nhưng không thể xem thường lệnh của trẫm mà không đến. Người trì giới có hương thơm hơn các loại hương Sau ba lần được mời như vậy, hoàng hậu bất đắc dĩ phải đến, nhưng bà vẫn khoác bộ trang phục dùng trong ngày trai giới đến yến kiến nhà vua. Giữa bao nhiêu mỹ nhân xiêm y lộng lẫy, nhưng lạ thay với bộ trang phục màu trắng giản đơn ấy hoàng hậu lại đẹp hơn tất cả. Vóc dáng quý phái, nét đoan trang, sự giản dị như càng làm tăng thêm vẻ đẹp vốn có của một bậc mẫu nghi thiên hạ. Với gương mặt rạng rỡ như vầng trăng rằm, sự xuất hiện của hoàng hậu làm cho hoàng cung như sáng rực hẳn lên, khiến cho mọi người trông thấy đều phải tấm tắc ngợi khen và yêu mến. Với gương mặt rạng rỡ như vầng trăng rằm, sự xuất hiện của hoàng hậu làm cho hoàng cung như sáng rực hẳn lên, khiến cho mọi người trông thấy đều phải tấm tắc ngợi khen và yêu mến Vua Ba Tư Nặc cảm thấy đẹp lòng, bèn hỏi - Hoàng hậu vì sao mà tự nhiên lại có được vẻ đẹp như thế? Hoàng hậu nghiêm túc tâu lên - Thần thiếp tự nghĩ mình là người phúc mỏng nghiệp dày cho nên mới sinh làm thân nữ, còn mạng sống con người thì lại ngắn ngủi, nêu không khéo tu rất dễ bị đọa vào ba đường ác. Do đó mà thần thiếp nghe lời Phật dạy, ngày đêm giữ gìn trai giới, tinh tấn tu hành để mong đời sau được phước! Vua Ba-tư-nặc nghe xong rất hài lòng, ban áo Hương Anh cho hoàng hậu. Hoàng hậu từ chối, thưa rằng - Thần thiếp đang trong thời gian giữ gìn trai giới, không nên mặc áo này. Vậy xin hoàng thượng hãy ban cho người khác. Vua Ba-tư-nặc nói - Trẫm đã có ý muốn tặng cho người đẹp nhất. Hoàng hậu chẳng những là người đẹp nhất mà còn là người phụng trì Phật pháp, có phẩm hạnh tuyệt vời cho nên trẫm muốn ban tặng. Thần thiếp nghe lời Phật dạy, ngày đêm giữ gìn trai giới, tinh tấn tu hành để mong đời sau được phước! Hoàng hậu từ chối áo Hương Anh. Hoàng hậu liền đưa ý kiến “Hay là bệ hạ và thần thiếp đem chiếc áo Hương Anh này đến dâng cúng cho Đức Thế Tôn, nhân cơ hội này chúng ta xin Thế Tôn ban cho lời giáo huấn để biết đường tiến tu thiện nghiệp”. Vua Ba-tư-nặc mỉm cười đồng ý, cho người chuẩn bị xa giá đi ngay tới chỗ Phật ngự. Đến tinh xá, vua và hoàng hậu cùng đỉnh lễ Phật, rồi vua bạch rằng - Bạch đức Thế Tôn! Chiếc áo Hương Anh này là của một vị thần cho thương nhân Ba Lợi. Thương nhân Ba Lợi đem dâng cho con, con đem ban cho hoàng hậu Mallikā đây, nhưng hoàng hậu vì phụng hành Phật pháp, thọ trì trai giới, tâm không tham muốn nên không muốn nhận. Chúng con thành tâm cung kính dâng lên, cúi xin Thế Tôn từ bi nạp thọ. Nếu đem tất cả châu báu trong cả nước ra bố thí cũng không bằng công đức của một ngày đêm thọ trì trai giới. Như muốn tích lũy phúc đức, siêng năng cầu trí tuệ, một lòng tu tiến thì đạo quả sẽ chóng viên thành. Đức Phật nhận áo Hương Anh rồi dạy rằng Hương các loài hoa thơm, Không bay ngược chiều gió. Nhưng hương người đức hạnh, Ngược gió khắp tung bay. Nếu đem tất cả châu báu trong cả nước ra bố thí cũng không bằng công đức của một ngày đêm thọ trì trai giới. Như muốn tích lũy phúc đức, siêng năng cầu trí tuệ, một lòng tu tiến thì đạo quả sẽ chóng viên thành. Vua, hoàng hậu và quần thần nghe pháp vô cùng hoan hỷ, nguyện xin ghi nhớ và thực hành theo lời Phật dạy.
44. “Ai chinh phục đất này Dạ ma, Thiên giới này? Ai khéo giảng Pháp cú, Như người khéo hái hoa?” 45. “Hữu học chinh phục đất, Dạ ma, Thiên giới này. Hữu học giảng Pháp cú, Như người khéo hái hoa.” 46. “Biết thân như bọt nước, Ngộ thân là như huyễn, Bẻ tên hoa của ma, Vượt tầm mắt thần chết.” 47. “Người nhặt các loại hoa, Ý đắm say, tham nhiễm, Bị thần chết mang đi, Như lụt trôi làng ngủ.” nhặt các loại hoa, Ý đắm say tham nhiễm, Các dục chưa thỏa mãn, ã bị chết chinh phục.” 49. “Như ong đến với hoa, Không hại sắc và hương, Che chở hoa, lấy nhụy. Bậc Thánh đi vào làng “. 50. “Không nên nhìn lỗi người, Người làm hay không làm. Nên nhìn tự chính mình. Có làm hay không làm.” 51. “Như bông hoa tươi đẹp, Có sắc nhưng không hương. Cũng vậy, lời khéo nói, Không làm, không kết quả.” 52. “Như bông hoa tươi đẹp, Có sắc lại thêm hương; Cũng vậy, lời khéo nói, Có làm, có kết quả.” 53. “Như từ một đống hoa, Nhiều tràng hoa được làm. Cũng vậy, thân sanh tử, Phải làm nhiều việc lành.” 54. “Hương các loại hoa thơm Không ngược bay chiều gió Nhưng hương người đức hạnh Ngược gió khắp tung bay Chỉ có bậc chân nhân Tỏa khắp mọi phương trời.” 55. “Hoa chiên đàn, già la, Hoa sen, hoa vũ quý, Giữa những hương hoa ấy, Giới hương là vô thượng.” 56. “Ít giá trị hương này, Hương già la, chiên đàn; Chỉ hương người đức hạnh, Tối thượng tỏa Thiên giới.” 57. “Nhưng ai có giới hạnh, An trú không phóng dật, Chánh trí, chơn giải thoát, Ác ma không thấy đường.” 58. “Như giữa đống rác nhớp, Quăng bỏ trên đường lớn, Chỗ ấy hoa sen nở, Thơm sạch, đẹp ý người.” 59. “Cũng vậy giữa quần sanh, Uế nhiễm, mù, phàm tục, ệ tử bậc Chánh Giác, Sáng ngời với Tuệ Trí.” Nguồn
hương các loài hoa thơm không bay ngược chiều gió